Cả cảnh vật trần gian cùng mờ xoá Trong màu đen huyền bí. Ta bảo lòng “Ngày mai đây muôn loài đều tan rã Vũ trụ kia rồi biến ra Hư Không !” Nhưng ai bảo đêm trần là cõi Chết ? Này, muôn cây chắp nối điệu than dài Này nghe chăng trong trời sâu mờ mịt Tiếng muôn trùng rên rỉ giọng bi ai ? Trong làng xa tiếng trẻ thơ kêu khóc Đàn chó già nguyền rủa bóng đêm lan, Và mõ làng não nùng reo lốc cốc, Tựa đầu lâu reo dưới khớp xương tàn. Cùng như thế nơi xa xăm trong cõi Chết, Bao cô hồn vẫn sống tháng ngày qua, Nước non Chàm chẳng bao giờ tiêu diệt, Tháng ngày qua vẫn sống dưới đêm mờ. Ta hãy nghe trong mồ sâu lạnh lẽo, Tiếng thịt người nảy nở tiếng xương rên, Ta hãy nghe mơ màng trong cỏ héo, Tiếng cô hồn lặng thở khí trời đêm ! Ta hãy nghe trong lòng bao đỉnh Tháp Tiếng thở than lời oán trách cơ trời, Ta hãy nghe trong gạnh Chàm rơi lác đác, Tiếng máu Chàm ri rỉ chảy không thôi. Lòng hỡi lòng ! Biết đâu là Âm giới ? Biết nơi đâu cõi sống của muôn người ? Trong U Minh hồn ta đương lạc lối Trông tháng ngày, yên đẻ lệ sầu rơi !
Nguồn:
http://bacbaphi.com.vn/entertainment/showthread.php?319924-Th%C6%A1-Ch%E1%BA%BF-Lan-Vi%C3%AAnForum :
http://bacbaphi.com.vn.vn