| Tiêu d?: HÃY NHỚ LẤY LỜI TÔI 2-TỐ HỮU
Nghìn năm sau sẽ nhớ lại hôm qua Một sáng mùa thu, giữa khám Chí Hòa Anh đi giữa hai tên gác ngục Và sau chúng, một người linh mục. Anh bước lên, nhức nhói chân đau, Dáng hiên ngang vẫn ngẩng cao đầu Quần áo trắng một màu thanh khiết Thây gầy yếu mạnh hơn cái chết. Bầy giết thuê và lũ viết thuê Hai hàng đen, súng cắm lưỡi lê Anh bước tới, mắt nhìn, bình thản Như chính Anh là người xử án. Cỏ trong vườn mát dưới chân Anh Đời vẫn tươi màu lá rau xanh Đây miếng đất của Anh đòi giải phóng Đây máu thịt của Anh đòi cuộc sống. Anh thét to: "Ta có tội gì đây?" Chúng trói Anh vào cọc, mấy vòng dây Mười họng súng. Một băng đen bịt mắt. Anh thét lớn: "Chính Mỹ kia là giặc!" Và tay Anh giật phắt mảnh băng đen Anh muốn thiêu, bằng mắt, lũ đê hèn Với cái chết, Anh muốn nhìn giáp mặt Như ngọn lửa không bao giờ dập tắt! Chúng run lên, xông trói chặt Anh hơn Đôi môi Anh đã khô cháy căm hờn: Phải chiến đấu không sợ gì súng đạn! Lệnh: Hàng đầu quỳ xuống! Một giây thôi Anh thét lên: Hãy nhớ lấy lời tôi: Đả đảo đế quốc Mỹ! Đả đảo Nguyễn Khánh! Hồ Chí Minh muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm! Phút giây thiêng, Anh gọi Bác ba lần! Súng đã nổ, mười viên đạn Mỹ Anh gục xuống. Không. Anh thẳng dậy Anh hãy còn hô: Việt Nam muôn năm! Máu tim Anh nhuộm đỏ đất Anh nằm. Mắt đã nhắm, không một lời rên rỉ, Anh chết vậy, như thiên thần yên nghỉ. Chẳng cần đâu, cây thánh giá sắt tây Của tay người linh mục ném bên thây!
| |